Ad Code

Responsive Advertisement

Case lâm sàng VMDU và ADHD

 

Hôm nay tôi khám một bệnh nhân đặc biệt, cậu bé Bishop 7 tuổi.

Khoảng 5 tháng trước ba mẹ nuôi của Bishop mang bé đến gặp tôi vì không biết phải làm gì với cậu bây giờ. Họ bảo là cậu hơn năm nay không ngủ được, mỗi tối thì vẫn đi ngủ sớm đúng giờ nhưng cứ thức dậy mấy lần mỗi đêm, cậu làm cả nhà không ngủ được, đến nỗi ba mẹ cậu phải luân phiên thức với cậu nếu không thì không đi làm nổi. Vào trường thì cậu không tập trung, cáu gắt, học hành đội sổ. Ba mẹ cậu đã cố gắng thực hiện nhiều cách để giúp đỡ cậu mà không thấy cải thiện gì đáng kể. Họ nghĩ cậu bị tăng động giảm chú ý (ADHD).

Tôi ngồi nói chuyện và khám cẩn thận xong thì bảo ADHD hay không thì chưa biết nhưng tôi nghi ngờ cậu bị viêm mũi dị ứng khá nặng. Mà mấy đứa bị nặng như vậy thường tối nghẹt mũi hả họng thở nên khó ngủ lắm. Mà ngủ không được thì ban ngày nó sẽ có triệu chứng như ADHD vậy, nên trước mắt phải giải quyết chuyện viêm mũi trước đã.

Tôi cho thuốc Cetirizine, Flonase xịt mũi (dặn đừng xịt vào vách ngăn không thôi sẽ có nguy cơ thủng vách ngăn mũi) và rửa mũi bằng nước muối sinh lý 2-3 lần/ngày, đồng thời cho thử máu tìm tác nhân gây dị ứng.

Hai tuần sau tái khám thì dị ứng có giảm, ngủ tốt hơn nhưng vẫn còn khó ngủ. Kết quả xn máu thì ôi thôi, nó dị ứng nặng cấp 4-5 với hầu hết các tác nhân trong môi trường (xem cái xn đỏ choét thì sẽ thấy). Tôi giới thiệu tới bs chuyên khoa dị ứng và họ bắt đầu liệu pháp miễn dịch trong 2 năm. Liệu pháp miễn dịch là phương pháp có thể thật sự giải quyết tận gốc dị ứng chứ không phải chỉ trị triệu chứng như các thuốc chúng ta hay dùng. Họ tìm tác nhân gây dị ứng xong rồi thì sẽ pha chế một hỗn hợp của các tác nhân này với liều rất nhỏ và tiêm vào người bệnh nhân mỗi tuần một lần nhằm làm cho cơ thể quen dần cho đến khi không còn phản ứng dị ứng nữa. Hiện nay đã có liệu pháp md dùng hỗn hợp dị ứng nguyên đường uống thay vì tiêm, tiện lợi hơn cho trẻ em.

Sau 2 tháng thì triệu chứng dị ứng đã giảm nhiều nhưng triệu chứng ADHD không cải thiện mấy. Tôi bắt đầu liệu pháp trị liệu ADHD bằng thuốc Focalin XR từ 5mg và tăng lên 10mg. Tôi bỏ qua liệu pháp tâm lý vì ba mẹ Bishop cực kỳ quan tâm tới cậu và đã thử nhiều biện pháp nhưng không có hiệu quả gì lắm.

Hôm nay tái khám sau 3 tháng uống thuốc, ba của Bishop hân hoan báo với tôi rằng Bishop hôm nay là một Bishop hoàn toàn mới (This is a completely whole new Bishop). Cậu hiện nay không còn triệu chứng gì của dị ứng nữa, mỗi đêm cậu và cả nhà đều được ngủ ngon, cậu không cần phải uống Melatonin để đi ngủ nữa. Ở trường thì cậu học ngon lành, đã theo kịp bạn bè chứ không lẹt đẹt đội sổ nữa. Cậu mang quả bóng đỏ vào khoe với tôi vì một lý do đặc biệt. Quả bóng này là phần thưởng của thầy giáo tặng cho cậu vì cậu là người duy nhất trong lớp đã tập trung lắng nghe và thực hiện được những gì thầy giáo hướng dẫn. Vì thế cậu mang đến để khoe khoang với tôi phần thưởng này, mà 5 tháng trước chắc cậu và ba mẹ không bao giờ nghĩ tới sẽ có thể có được.

Tôi bảo nếu thế thì phải chụp một tấm ảnh kỷ niệm quả bóng đỏ này mới được.

Có một anh bạn tôi là bs lão khoa, ảnh bảo chuyên khoa nhi của tôi hay ở chỗ là những gì tui làm có thể thay đổi cả một cuộc đời dài dằng dặc sau này của một đứa nhỏ. Tui cũng nghĩ vậy, nhưng đó cũng là một điều nguy hiểm vì nếu tui làm trật thì lỗi lầm đó cũng có thể ảnh hưởng sâu xa tới cả chiều dài cuộc đời của một người.

Thôi thì hãy cùng bắt tay chia vui với gia đình bé Bishop vậy. Cậu may mắn có ba mẹ nuôi tuyệt vời, tuy không phải là ba mẹ ruột nhưng tốt hơn nhiều ba mẹ ruột lắm.

Nguồn: BS Hung Truong 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét

Close Menu